Như mưa như xuân
Những cái rét đầu năm như chớm nở
trên tháp mùa chuông vọng những dư âm
tôi quẫy phố trên vai nghe đông rụng
có tháng ngày vừa úa dưới chân mình
Từ lau lách đời như sông biển rộng
giấc mơ trôi theo giông gió ra khơi
đôi khi thấy mình lênh đênh như sóng
vỗ vào bờ là những tảng đá ngầm
Người ngồi đếm tuổi mình qua mưa trút
điếu thuốc tàn như những nỗi nhớ loang
trong kí ức hiện lên là nhân ảnh
phố mộng du những vết dấu tương phùng
Thôi thì đứng giữa đời nghe mưa hát
nghe cơn buồn như lá rụng trên sông
ngày mai sẽ là mùa xuân rất khác
phía cửa ô sương đọng một ánh nhìn.
Xuân reo
Giữa xuân thì, những con đường biết hát
tôi đi qua những hàng cây đang nẩy chồi lộc non
tôi bay trên những chân mây còn đọng màu nắng sớm
có giấc mơ neo gió giữa lưng diều
Từ suối nguồn đời trôi êm về phía thung lũng
những khúc quanh tựa những dấu vết ngày
cuộc sống này vẫn luôn tiếp diễn
như những thăng trầm rồi cũng phải lụi tàn trước mùa xuân
Tôi đã thấy những kí ức nằm yên giữa lưng đồi
mùa gợi lòng thanh tân son trẻ
ngày chưa xa mà niềm vui còn phía trước
tôi chép đời mình bằng những bản đồng ca
Khoác vào tôi một tuổi mới rộn ràng
xuân chảy tràn những nhựa sống rừng thông
tôi reo hoan trước ngày đang phấp phới
một ngõ lời bất chợt nhẹ như sương.
K.H